Chào các thím


Lưu ý: truyện em viết đây có đủ các yếu tố về Ma, Người chết, Địa phủ, Bùa - ngãi, Cầu cơ, Vong nhập xác và cuộc sống của thế giới bên kia



Truyện sẽ chia ra từng chương, từng hồi như Đất Độc từng làm mưa làm gió. Nhưng sẽ không làm các thím sợ


Trên đây coi như lời ngỏ của truyện sắp ra mắt

Sau đây là phần sơ lược về truyện của em để các thím dể hình dung các nhân vật xuất hiện và dễ theo dõi cũng như hiểu rõ nội dung sau này:
Gia tộc "Máu Trần - Họ Nguyễn"
Truyện kể về cuộc đời ông nội em (191x~2005), ông mang dòng máu họ Trần nhưng lại mang họ Nguyễn (vì sao thì em sẽ giải thích trong chương 1). Ông nội làm nghề thuốc nam vợ chính thức là bà nội em (192x~7/2013, ngày em định post thớt truyện đầu tiên thì bà nội em chết, nên bây giờ ms post, trùng hợp nhỉ)
Có 9 người con:
Bác 2 (Ông này chết trẻ vì ung thư), Bác 3 (Ông này lấy vợ là con gái của 1 thầy phù thủy), Bác 4 (Ông này có bà vợ vì ghen mà tưới xăng vào người rồi tự thiêu), Cô 5 (chết lúc nhỏ do bệnh), Cô 6 (Bà này lấy chồng rồi lên vùng đất hoang vắng sinh sống đứa con rể bị ma dìm xuống giếng chết), Chú 7 (papa em), Chú 8 (Ông này chết lúc nhỏ do cháy nhà và cũng chính ông này là người làm em có cái nhìn khác và tò mò về thế giới tâm linh), Chú 9 (Ông này có đứa con gái bị dị tật từ nhỏ, tự dưng chết lúc nó mười mấy tuổi) và Cô 10 (Bà cô này có 1 thằng con trai có xác có khả năng cho người chết nhập xác).
Chương 1:
Cuộc đời Phiêu bạc đứa con họ Trần – Ông Nội
Ông nội em Sinh ra là người con thứ 8 trong gia đình họ Nguyễn nhưng trớ trêu thay ông lại mang trong mình dòng máu họ Trần .Bà cố (tức mẹ ông nội) đi nuôi chị ruột của bà đẻ thì bị ông anh chồng (tức chồng bà chị đang đẻ đó) cưỡng đoạt và có thai. Sau đó bà về sinh ra ông nội thì bị chồng bà và dòng họ phát hiện đã không chấp nhận ông em, và phía bên tộc Trần kia cũng không chấp nhận. Bà sinh được vài tháng cũng lâm bệnh mà chết, thấy vậy nên bên gia đình họ Nguyễn cũng không nỡ bỏ ông đi mà vẫn giữ nuôi.
Ông nội em từ nhỏ đã bị gia đình ghẻ lạnh, hất hủi

Lúc cô 10 được vài tháng sau sinh thì ông quyết định lên núi khai khẩn đất hoang làm nhà ở và kiếm ýt đất làm ruộng vì bấy giờ nghèo quá không thể làm nghề thuốc được (em không biết rõ đây là vùng nào nghe ba em nói hình như chỉ xác định là vùng Hòa Khánh - Đà Nẵng bấy giờ). Ông em lên đó làm nhà ở tầm 1 tháng thì bắt đầu có biến cố, đêm ngủ thì như có ai cào vách nhà rột rột, thời đó thắp đèn hêu hắt mà bà nội thì hay thấy mấy bóng đen to như con trâu cứ húc rầm rầm vào vách nhà, có hôm nó còn vào tận trong nhà sau lượn lờ




Lúc đó nhà chia làm 3 gian, trước làm phòng khách đặt 1 tấm phản cho ông nội, ba em và chú 8 ngủ ở đó, gian giữa cho bác 2,3,4 ngủ, gian bếp 1 phản cho bà nội, cô 6, cô 10 và chú 9. Đêm đó, ba em kể lúc đó ba tầm hơn 10t, chú 8 hay ngủ cùng kém ba vài tuổi, đêm đó là 1 đêm mùa đông trời rất lạnh, đang ngủ thì nhà bốc cháy ở ngay gian giữa, lúc lửa cháy sáng ông em hoảng quá lao xuống cứu 3 bác đang ngủ và bà nội ở nhà sau, nhưng lại quên gọi ba em và chú dậy. Lúc đưa được các bác và cô cùng bà nội ra ngoài an toàn thì lửa đã lan lên cháy cả nhà trên




Người ta sau này hay trách ba em sao k cho chú bò ra trước

Sau khi nhà cháy, ông nội cúng đoạn tuyệt gì đó cho chú theo kiểu chết bắt đắc kì tử 7 ngày liền và quyết định dọn đi về sâu dưới này cũng là nhà nội bây giờ (Hòa An, Cẩm Lệ - Đà Nẵng).
Tại đây ông làm ruộng được một thời gian thì chuyển sang làm thuốc nam, cuộc sống tạm ổn định với đất đai vài chục mẫu, nhà ngói 3 gian, sân gạch. Ông nội cưới vợ cho con, Bác 2 lấy 1 bà vợ và làm nghề thợ mộc sinh được 1 ông cháu đích tôn đến khoảng 40 tuổi thì ông bác này chết vì ung thư, nhưng nhà này thì không có gì về tâm linh đáng nói. Bác 3 thì lấy bà vợ con của 1 ông thầy phù thủy sinh đc 3 con trai (sẽ có 1 chương nói riêng về nhà này), Bác 4, cô 6, chú 9, cô 10 thì như đã trình bày ở trên phần sơ lược truyện mỗi nhà sẽ có 1~2chương, riêng nhà em thì sẽ có 3~4 chương vì em có mặt trong tất cả các chuyện xãy ra tại nhà mình nên có nhiều chuyện để kể. Còn lại là 1 số chương về ngoại truyện về những thứ khác về thế giới tâm linh xung quanh dòng họ em.
Truyện kể theo dòng thời gian từ xưa đến nay nên Chương sau (chương 2) sẽ nói về Bác 4 ^^
Chương 2:
Tự thiêu mình vì ghen – Bác 4
Bác 4 em ngày xưa từng nổi tiếng về bản tính liều lĩnh, lúc còn là thanh niên chưa vợ thì phải nói người ta xếp bác em vào thể loại “đâm thuê chém mướn”



NOTE: ở đây chắc đa số các thím biết vàng hời là gì rồi nhưng em xin nói sơ cho 1 số thím chưa biết. Vàng hời là loại vàng ta (vàng ngày xưa) được người Chiêm Thành (cái này là ba em nói nên k biết ghi như nào cho đúng). Người Chiêm thành tức là người Chăm pa hồi xưa, họ dùng vàng nguyên chất đúc thành vô số những vật dụng hằng ngày, lớn có, nhỏ có, nhiều hình dạng, từ cái chén ăn cơm, tới tượng phật, con chó con gà…
[Hiện tại theo lời các cụ già thì ở Đà Nẵng có 1 hầm vàng hời toàn là tượng phật rất to do 1 gia đình người Chiêm Thành rất tín ngưỡng đạo phật đúc và chôn ở 1 cái chùa (bây giờ là cái đình làng thuộc địa phận Hòa Khương - Hòa Vang - ĐN) nghe bảo hồi năm 2000 chính quyền ở đây có cho xe tới đào nhưng đào hoài không thấy hoặc đến 1 độ sâu nhất định thì xe đào, máy móc đứng máy hoặc mưa to gió lớn k thể tiếp tục, dân ở đây thấy vậy nên k cho đào nữa vì đình làng là nơi linh thiên

Rồi chôn nó trong hầm cùng với 1 cô gái đồng trinh để giữ của. Loại vàng này là vàng ma nên có khả năng duy chuyển (viết đến đây lại dựng tóc gáy) hể thấy tuổi ai hợp với người được chôn cùng là cho người đó thấy rồi bỏ chạy, muốn bắt nó phải lấy cái quần đã mặc rồi mà chụp lấy. Người nhặt vàng này không bao giờ sống được để hưởng mà chỉ con cái, cháu chắt người đó hưởng thôi. Ba em nói câu “của hời là họa người thấy phúc cho con cháu gì đấy…” em không nhớ rõ

Vào một đêm nọ, bác em như thường lệ thức dậy sớm tầm 3h để đi lấy bánh mì thì thấy có vật gì đó phát sáng và lăn lôn lốc trên nền nhà, bác đã về làm dâu nhà nội em lâu nên có nghe qua bà nội kể về chuyện này nên vớ ngay cái quần chộp lấy, cầm chắc trên tay soi ánh đèn vào thì thấy đó là 1 quả trứng to hơn trứng vịt mà bằng vàng


Từ ngày nhặt được của “hời”, xây được ngôi nhà gạch, cứ tưởng cuộc sống sung túc, ai ngờ ông bác 4 lại càng sa đọa hơn, rượu chè, cờ bạc, gái gú làm bác C buồn phiền, tiền cũng thế vơi đi nhanh. Thêm đó, sau hôm nhặt được vàng không lâu, bác C lúc ngủ thấy trong nhà như có hằng trăm người đang lùng sục đi lại nhìn ngó 3 mẹ con bác



Nhưng việc chẳng ai ngờ, chạng vạng chiều hôm đó, bác 4 em về, sau 1 hồi to tiếng thì bác C lao ra sân, tay cầm chai xăng đã chuẩn bị từ trước tưới khắp người dọa tự thiêu sống. Bác 4 vẫn điềm tĩnh nghĩ bác C sẽ k làm, vì người thương con như bác sẽ k bao giờ có ý định đó. Lúc bấy giờ thì nhà ông nội, Bác 2,3,4, chú 9 đều có vợ và ở cách đấy không xa (trong đất nhà nội em hết) mỗi nhà cách vài chục mét, chỉ có ba em là ở cách tầm chục km. Sau khi tưới xăng khắp người chỉ vài ba giây sau bác C châm lửa và toàn thân bốc cháy, lúc nãy giờ y như không phải chính bác làm vậy, lửa bùng cháy thì bác choàng tỉnh hét lên kêu cứu nhưng khi cả nhà nội em chạy đến nơi thì bác bỏng quá nặng, đưa đi viện cũng k qua khỏi…

Sau ngày bác chết đi, bác 4 em bỏ đi tầm vài năm rồi dẫn vợ mới về sống



Chương 3: Cưới dâu – Bác 3
Bác 3 em hiện tại vẫn còn đang sống lúc trước làm nghề mộc như bác 2, cưới 1 cô vợ trong vùng là bác 3 gái của em bây giờ và sinh được 3 người con trai. Bác 3 gái này là con gái thứ 9 của 1 thầy phù thủy H có tiếng trong vùng. Tạm nói sơ qua về ông thầy phù thủy này (từ nay em sẽ gọi là ông thầy H nhé), ông này lúc em còn nhỏ hay lên nhà em trấn yểm các kiểu, ba em không ở chung đất vs nhà ông nội như các bác bởi vì các bác và bà nội em cho rằng ba em chỉ sinh được ba đứa con gái sau này k hương khói đc cho dòng họ nên k được hưởng



Ông H này là thầy phù thủy phái Nam Tông, theo nghề theo kiểu cha truyền con nối, người cao to, giờ hơn 70t vẫn cao hơn m7, khuôn mặt nghiêm nghị, lúc bấy giờ em nhìn ông này em sợ lắm nên k dám tiếp xúc, lúc ông lên trấn yểm nhà em ông còn trẻ tóc chưa bạc, hay mặc bộ vi-za-ma may kiểu tàu, đi xe đạp, giọng nói oan oan làm con nýt rất sợ




NOTE: ở đây tại sao lại là “Ông cúng xin được chặt cây và trấn yểm” ?
Như các thím biết các vong ở đây cũng như con người chúng ta, có vong hiền vong dữ, có vong xin người ta cho nhưng có vong nó nhất quyết không chịu đi, cũng như giải tỏa đền bù có nhiều người nhà nước ta phải cưỡng chế vậy. Nếu người cúng là các bà lên đồng, hoặc các thầy dùng ngãi để coi bói thì người ta chỉ “xin” được chứ không “trấn yểm” được (Em sẽ có chap nói riêng về người lên đồng coi bói). Riêng những thầy phù thủy, họ phải được học hành đàng hoàng từ các sách và 1 số cái khác (không tiện nói), họ có khả năng tạo ra 1 binh (1 binh ở đây là 1 người âm) để phục dịch họ và đương nhiên họ có cách giới hạn binh đó trong 1 khuôn khổ nào đó. Cho nên trấn yểm là cái khác giữa thầy phù thủy và các bà đồng là như thế. Mặc dù đây là nghề cha truyền con nối nhưng các con ông H này không 1 ai theo nghề, theo như ông nói chuyện với ba em thì mấy ông con ông H này rất sợ, làm nghề này có thể nhìn xuyên thế giới bên kia thấy được nó đang tồn tại song song với mình nên những người yếu bóng vía và không có tư chất bẩm sinh không thể theo nghề. Các con ông ban đầu đều theo ông trong các buổi cúng lễ, trấn yểm cho người ta, nhưng khi tận mắt thấy những điều diễn ra trong 1 buổi trấn yếm như thế nào thì tất cả đều bỏ chạy vì quá sợ…

Nói về ông H thì có lẽ nên dừng ở đây, vì ông là người không thuộc dòng họ em và cái nghề đặt biệt của ông nên em không dám nói nhiều, chỉ nói những điều cần thiết.
Quay lại vấn đề cưới dâu thì phải nói đến con dâu cả của nhà bác 3 em. Em gọi bà này là chị D, chị D này nhan sắc cũng thuộc dạng khá, nhưng trước khi lấy con bác em (gọi là anh T1) thì có thề non hẹn biển hay yêu đương gì đó với 1 người khác, 2 người này đi chơi thì anh này bị tai nạn và chết ở đèo Hải Vân, chị này thì bị thương may mắn sống sót, một thời gian sau thì quen và cưới anh T1 con bác 3 em. Đám cưới diễn ra bình thường cho đến khi 2 người về sống chung thì có chuyện lạ lùng diễn ra. Anh T1 ngủ bên vợ thì mơ thấy có 1 thanh niên đến túm áo lôi đi chửi rủa om sòm



Bởi vậy có đôi lúc ông H này hay bảo với ba em làm cái nghề thầy phù thủy này như mang trong mình họa lớn các thím ạ, lúc mình còn khỏe còn mình mẫn làm phép, làm bùa trấn yểm thì vong nó sợ mình, nhưng những vong mình đã yểm sẽ nhớ mặt mình, đến khi mình già yếu nó sẽ tìm đến vật lại để trả thù.
Tiếp đến là vợ của anh T2, vợ anh này thì bình thường nhưng con của anh này thì đặc biệt, thằng bé này tên Kh, sinh ngay ngày rằm các thím ạ, không biết các thím có thấy trùng khớp với thực tế k chứ con sinh ngày rằm thì: Con gái thì đẹp như hoa (lúc mới sinh đã thấy sắc đẹp như thiếu nữ), con trai thì thông minh và mặt có tố chất nhìn rất sáng sủa, nhưng đa số người sinh ngày rằm rất khó nuôi, bệnh thường xuyên, quấy khóc và rất yểu mệnh (chết lúc bé), nếu nuôi được thì những người này có tài trí và tố chất hơn người. Thường con sinh ngày rằm 1 là đem “bán” cho các thầy phép, cho nó đeo bùa, mặc áo hổ của các thầy để có thể tránh tà dể nuôi, 2 là đem vào chùa cho nó nhờ khí pháp của Phật mà bớt đi khí âm trong người. Thằng Kh này lúc sinh ra cho đến lúc biết nói thì cũng có phần khác so với trẻ con bình thường, mặt nó nghiêm nghị, ýt chơi vs trẻ con, ýt nói, ýt cười (nhưng k phải tự kĩ, vẫn sinh hoạt bình thường nhé các thím). Đặc biệt nó không bao giờ ăn đồ đã cúng binh và cúng hương linh (đồ cúng binh là mâm cúng ngoài sân, cúng hương linh là cúng bàn thờ), đồ mới dọn ra chưa lên hương đèn thì nó đòi ăn nằng nặc, còn cúng xong thì có ép kiểu gì cũng k ăn, chỉ ăn bánh chưng cúng ở mâm Thần…Lúc dẫn nó đi thăm chùa ở Huế, vào chùa có thờ vị vua và các quan tướng chầu (vua gì em quên cmnr), mẹ chỉ vào tượng ông quan chầu hỏi:
- Lớn lên con có học giỏi như quan này không?
- Giỏi hơn cơ !

- Thế ông này ? - Chỉ vào ông tể tướng
- Ông này cũng giỏi thua con.
- Thế ông này?

- Không, ông này thì con k bằng…

Mọi người nghe vậy lặng lại 1 lúc, bình thường thằng nhóc này ýt nói nhưng hôm nay hỏi câu nào trả lời câu nấy mà lại rất lạ thường. Cho đến khi nhà nội em có giỗ ông nội, giỗ năm thứ 3 ạ (chuyện thằng Kh này diễn ra sau đám giỗ đầu của ông nội) lúc này họ nhà em biết được thằng P con cô 10 em biết mình có khả năng cho vong nhập xác nên sau khi cúng xong thì có cầu về để nói chuyện ạ.(sẽ có riêng vài chap chi tiết về chuyện ông bà tổ tiên họ nhà em nhập xác này, còn chap này chỉ xin nói chuyện về thằng Kh). Lúc chú 8 của em về nhập (ông chú ngủ cùng ba em trong chap 1) ông này bảo thằng Kh này đã được ông chọn để nuôi dạy, sau này nó sẽ làm “quan”, quan ở đây không hiểu là quan sau khi nó về với cõi bên kia hay sau khi nó lớn nữa

À, còn chuyện này nữa, cách đây k lâu trong đám tang của bà nội em, đến giờ thành phục, thằng Kh này nhất định k chịu đội tang bà cố lên đầu, nó hét lên ”con k đội, con k cần”

Chương 4:
Theo chồng về nơi đất hoang – Cô 6
Chuyện này xảy ra vào năm 1999, cô 6 em lấy chồng và theo ông này lên vùng núi hoang sơ sinh sống, bây giờ là khu vực suối Hoa (Hòa Vang – ĐN)


Nhà cô em là ngôi nhà gạch nhỏ, trước có khoảng sân láng xi-măng khá rộng, em có được lên đây chơi 1 lần. Bên góc vườn là cái giếng, sau nhà là vườn trồng cây lấy gỗ cây bạc hà hay keo lá tràm thì em quên rồi


Ở đây hoang sơ vậy nên cảnh vật ban đêm theo lời cô em kể là tối tầm 7h thì đóng cửa vào hết trong nhà, hạn chế ra ngoài vì rừng núi mà không ma thì cũng quỷ luôn rình rập làm những chuyện quái dị.





Trời sáng, 2 vợ chồng cô 6 tức tốc chạy về nhà nội để sang gặp ông H nhờ xem giúp sự tình, ông nội em và 2 vc cô 6 qua đến thì lúc này tầm 7h30 sáng lúc này ba em đã được nhà nội báo tin. Ông H lật sổ rồi bấm tay lẩm nhẩm(hay còn gọi bấm độn gì đấy) 1 hồi rồi quay sang nói : “Muộn rồi anh ạ, bây giờ 2 cháu về đi, trên đường chưa về đến nơi là ở nhà đã tìm ra xác rồi đấy”.

Về phần ở nhà, mọi người hóng tin của vc cô 6 mà k đi tìm nữa, đúng 8h 1 chị con gái của cô ra ngoài giếng múc nước lên để dùng, khi mở nắp giếng ra thì thấy có cái gì đó nổi nổi như rong rêu nhìn không rõ


