// //]]>
Đang tải...

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017



Chào các thím em tham gia voz đã lâu, đọc chùa nhiều truyện ma của các thím trên này rất nhiều, dạo gần đây các thớt truyện ma gần như sau 1 thời gian drop thì giờ thấy im ru luôn, tự thấy bản thân mình cũng có 1 số truyện thật việc thật từng trải cũng không kém phần li kì và 1 số hiểu biết qua tìm hiểu và có phần gần gũi về các vấn đề tâm linh nên hôm nay mạo muội làm 1 xê-ri nhiều tập nói về "Thế giới bên kia diễn ra như thế nào trong cuộc sống quanh em".
Lưu ý: truyện em viết đây có đủ các yếu tố về Ma, Người chết, Địa phủ, Bùa - ngãi, Cầu cơ, Vong nhập xác và cuộc sống của thế giới bên kia, nhưng tất cả viết theo lối kí sự truyện thật 100% để các thím hiểu hơn về thế giới vô hình tồn tại song song với thế giới thực chúng ta đang sống nên sẽ không có các yếu tố gây sợ mà sẽ như 1 tự truyện. Bác nào đọc thấy hay thì cmt ủng hộ để em biết bài em viết có người đọc để em có động lực viết tiếp, không thích thì cũng đừng gạch em
Truyện sẽ chia ra từng chương, từng hồi như Đất Độc từng làm mưa làm gió. Nhưng sẽ không làm các thím sợ vì nơi em sống đất không “độc” đến mức như thế
Trên đây coi như lời ngỏ của truyện sắp ra mắt
Sau đây là phần sơ lược về truyện của em để các thím dể hình dung các nhân vật xuất hiện và dễ theo dõi cũng như hiểu rõ nội dung sau này:

Gia tộc "Máu Trần - Họ Nguyễn"

Truyện kể về cuộc đời ông nội em (191x~2005), ông mang dòng máu họ Trần nhưng lại mang họ Nguyễn (vì sao thì em sẽ giải thích trong chương 1). Ông nội làm nghề thuốc nam vợ chính thức là bà nội em (192x~7/2013, ngày em định post thớt truyện đầu tiên thì bà nội em chết, nên bây giờ ms post, trùng hợp nhỉ)
Có 9 người con:
Bác 2 (Ông này chết trẻ vì ung thư), Bác 3 (Ông này lấy vợ là con gái của 1 thầy phù thủy), Bác 4 (Ông này có bà vợ vì ghen mà tưới xăng vào người rồi tự thiêu), Cô 5 (chết lúc nhỏ do bệnh), Cô 6 (Bà này lấy chồng rồi lên vùng đất hoang vắng sinh sống đứa con rể bị ma dìm xuống giếng chết), Chú 7 (papa em), Chú 8 (Ông này chết lúc nhỏ do cháy nhà và cũng chính ông này là người làm em có cái nhìn khác và tò mò về thế giới tâm linh), Chú 9 (Ông này có đứa con gái bị dị tật từ nhỏ, tự dưng chết lúc nó mười mấy tuổi) và Cô 10 (Bà cô này có 1 thằng con trai có xác có khả năng cho người chết nhập xác).

Chương 1:
Cuộc đời Phiêu bạc đứa con họ Trần – Ông Nội
Ông nội em Sinh ra là người con thứ 8 trong gia đình họ Nguyễn nhưng trớ trêu thay ông lại mang trong mình dòng máu họ Trần .Bà cố (tức mẹ ông nội) đi nuôi chị ruột của bà đẻ thì bị ông anh chồng (tức chồng bà chị đang đẻ đó) cưỡng đoạt và có thai. Sau đó bà về sinh ra ông nội thì bị chồng bà và dòng họ phát hiện đã không chấp nhận ông em, và phía bên tộc Trần kia cũng không chấp nhận. Bà sinh được vài tháng cũng lâm bệnh mà chết, thấy vậy nên bên gia đình họ Nguyễn cũng không nỡ bỏ ông đi mà vẫn giữ nuôi.
Ông nội em từ nhỏ đã bị gia đình ghẻ lạnh, hất hủi, tự biết nguồn gốc và thân phận mình nên 10 tuổi ông chỉ xin cho mình được phép mang họ Nguyễn để báo đáp công nuôi dưỡng và đi ở cho 1 nhà giàu khác trong vùng. Tại đây ông được truyền cho nghề thuốc nam, Ông và bà nội lấy nhau sau đó sinh được 9 người con như đã nói trên.
Lúc cô 10 được vài tháng sau sinh thì ông quyết định lên núi khai khẩn đất hoang làm nhà ở và kiếm ýt đất làm ruộng vì bấy giờ nghèo quá không thể làm nghề thuốc được (em không biết rõ đây là vùng nào nghe ba em nói hình như chỉ xác định là vùng Hòa Khánh - Đà Nẵng bấy giờ). Ông em lên đó làm nhà ở tầm 1 tháng thì bắt đầu có biến cố, đêm ngủ thì như có ai cào vách nhà rột rột, thời đó thắp đèn hêu hắt mà bà nội thì hay thấy mấy bóng đen to như con trâu cứ húc rầm rầm vào vách nhà, có hôm nó còn vào tận trong nhà sau lượn lờ. Bà nội em rất sợ, nhưng ông em phiêu bạt từ nhỏ và tính ông gan lì (có thể nó rất cố chấp ạ) nên bất kể nó là gì cũng không chịu nghe. Có hôm chạng vạng tối, nghe vách nhà như có ai đập rầm rầm, ông cầm rựa phi ra thì thấy bong đen thùi lùi nó quay lại nhìn 1 lát rồi bỏ đi, ông cầm rựa vừa chạy đuổi theo vừa chửi rồi nó mất hút. Cứ như thế cứ vài hôm lại đến 1 lần. Có 1 đêm, ông nằm ngủ, thấy có người đến, k nhìn rõ hình hài chỉ nghe nó nói rõ một "đất này là đất của quỷ, muốn sống thì lo dọn đi nơi khác, đừng cố chấp mà mang họa", ông tỉnh dậy thì nghe như có ai ném đất đá vào nhà, nhiều đến mức rào rào không ngớt. Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn, mặc kệ bóng đen, mặc kệ bị phá, ông vẫn không chịu dọn đi, cho đến một hôm (tầm nữa tháng sau), bà nội em đi từ nhà trên xuống bếp thì guốc bà giẫm phải cái gì đó nghe vỡ cái rốp... rồi thấy trơn nhuốc, nhầy nhầy. Bà rọi đèn xem thì hoảng hồn nó là 1 con trăn, cái bà vừa giẫm là cái đầu của nó… bà sợ quá lên hẵn nhà trên, ngồi đợi ông về, ông về biết chuyện nhưng vẫn cứ bảo là không sao.
Lúc đó nhà chia làm 3 gian, trước làm phòng khách đặt 1 tấm phản cho ông nội, ba em và chú 8 ngủ ở đó, gian giữa cho bác 2,3,4 ngủ, gian bếp 1 phản cho bà nội, cô 6, cô 10 và chú 9. Đêm đó, ba em kể lúc đó ba tầm hơn 10t, chú 8 hay ngủ cùng kém ba vài tuổi, đêm đó là 1 đêm mùa đông trời rất lạnh, đang ngủ thì nhà bốc cháy ở ngay gian giữa, lúc lửa cháy sáng ông em hoảng quá lao xuống cứu 3 bác đang ngủ và bà nội ở nhà sau, nhưng lại quên gọi ba em và chú dậy. Lúc đưa được các bác và cô cùng bà nội ra ngoài an toàn thì lửa đã lan lên cháy cả nhà trên , nhà rơm lá ngày xưa cháy rất nhanh, người ta cũng đến nhưng xa quá và lửa cháy to nên bất lực đứng nhìn dù biết ba em và chú còn trong đó. Ba và chú lúc này ngủ, lại có lửa nên càng ấm nên ngủ ngon hơn, lúc ba có cảm giác nóng thì tỉnh dậy thấy xung quanh lửa bao phủ hết rồi liền gọi chú dậy, 2 anh em chui xuống tấm phản đang ngủ để tránh tàn lửa rơi từ mái xuống, ba em bảo chú bò theo ba vì lúc chửa cháy ở ngoài người ta chống được nham nhở cái cửa cót lên chừa ra 1 lỗ nhỏ có thể chui qua. Thế là 2 anh em bò, ra gần đến cửa thì càng bò nhanh nên ba em bỏ chú 1 khoảng tầm nữa mét khi ba bò ra được khỏi cái cửa thì tấm phên cửa đứt dây lạc do cháy rơi xuống , chắn ngang chú lại, mọi người thấy thế chỉ kịp lôi ba ra, lúc đó ba toàn thân bỏng nặng chỉ kịp nghe tiếng chú khóc ré lên rồi ngất lịm
Người ta sau này hay trách ba em sao k cho chú bò ra trước. Ba nói lúc đó hoảng quá chỉ bảo chú em bò theo, mà có khi nếu cho chú bò trước chắc ba cũng bị thiêu cháy trong cái nhà đó cùng vs chú luôn rồi.
Sau khi nhà cháy, ông nội cúng đoạn tuyệt gì đó cho chú theo kiểu chết bắt đắc kì tử 7 ngày liền và quyết định dọn đi về sâu dưới này cũng là nhà nội bây giờ (Hòa An, Cẩm Lệ - Đà Nẵng).
Tại đây ông làm ruộng được một thời gian thì chuyển sang làm thuốc nam, cuộc sống tạm ổn định với đất đai vài chục mẫu, nhà ngói 3 gian, sân gạch. Ông nội cưới vợ cho con, Bác 2 lấy 1 bà vợ và làm nghề thợ mộc sinh được 1 ông cháu đích tôn đến khoảng 40 tuổi thì ông bác này chết vì ung thư, nhưng nhà này thì không có gì về tâm linh đáng nói. Bác 3 thì lấy bà vợ con của 1 ông thầy phù thủy sinh đc 3 con trai (sẽ có 1 chương nói riêng về nhà này), Bác 4, cô 6, chú 9, cô 10 thì như đã trình bày ở trên phần sơ lược truyện mỗi nhà sẽ có 1~2chương, riêng nhà em thì sẽ có 3~4 chương vì em có mặt trong tất cả các chuyện xãy ra tại nhà mình nên có nhiều chuyện để kể. Còn lại là 1 số chương về ngoại truyện về những thứ khác về thế giới tâm linh xung quanh dòng họ em.
Truyện kể theo dòng thời gian từ xưa đến nay nên Chương sau (chương 2) sẽ nói về Bác 4 ^^
Chương 2:
Tự thiêu mình vì ghen – Bác 4

Bác 4 em ngày xưa từng nổi tiếng về bản tính liều lĩnh, lúc còn là thanh niên chưa vợ thì phải nói người ta xếp bác em vào thể loại “đâm thuê chém mướn” mặc dù ông nội làm nghề thuốc, bác 2 và bác 3 làm nghề mộc nhưng riêng ông bác này tính khó bảo, hung hăng dữ tợn, hễ ai kêu đâu làm đó và liều mạng vô cùng. Nhưng ông nội em cũng cố cưới cho bác được 1 cô vợ (em tạm xưng là bác C nhá). Bác C vốn rất chăm chỉ, bác C sáng dậy sớm bán bánh mì, xong về làm đồng án, việc nhà và phơi thuốc giúp bà nội. 2 bác có được 2 đứa con thì biến cố xảy ra. Bác C nhặt được vàng “hời”.

NOTE: ở đây chắc đa số các thím biết vàng hời là gì rồi nhưng em xin nói sơ cho 1 số thím chưa biết. Vàng hời là loại vàng ta (vàng ngày xưa) được người Chiêm Thành (cái này là ba em nói nên k biết ghi như nào cho đúng). Người Chiêm thành tức là người Chăm pa hồi xưa, họ dùng vàng nguyên chất đúc thành vô số những vật dụng hằng ngày, lớn có, nhỏ có, nhiều hình dạng, từ cái chén ăn cơm, tới tượng phật, con chó con gà…
[Hiện tại theo lời các cụ già thì ở Đà Nẵng có 1 hầm vàng hời toàn là tượng phật rất to do 1 gia đình người Chiêm Thành rất tín ngưỡng đạo phật đúc và chôn ở 1 cái chùa (bây giờ là cái đình làng thuộc địa phận Hòa Khương - Hòa Vang - ĐN) nghe bảo hồi năm 2000 chính quyền ở đây có cho xe tới đào nhưng đào hoài không thấy hoặc đến 1 độ sâu nhất định thì xe đào, máy móc đứng máy hoặc mưa to gió lớn k thể tiếp tục, dân ở đây thấy vậy nên k cho đào nữa vì đình làng là nơi linh thiên ]
Rồi chôn nó trong hầm cùng với 1 cô gái đồng trinh để giữ của. Loại vàng này là vàng ma nên có khả năng duy chuyển (viết đến đây lại dựng tóc gáy) hể thấy tuổi ai hợp với người được chôn cùng là cho người đó thấy rồi bỏ chạy, muốn bắt nó phải lấy cái quần đã mặc rồi mà chụp lấy. Người nhặt vàng này không bao giờ sống được để hưởng mà chỉ con cái, cháu chắt người đó hưởng thôi. Ba em nói câu “của hời là họa người thấy phúc cho con cháu gì đấy…” em không nhớ rõ … Nhưng nghiệm lại thấy đúng thật vì bác em nhặt vàng đó xong cũng không hưởng được, 1 ông trong vùng cũng nhặt được nguyên 1 buồng cau vàng sau đó chết bất ngờ để lại cho con.
Vào một đêm nọ, bác em như thường lệ thức dậy sớm tầm 3h để đi lấy bánh mì thì thấy có vật gì đó phát sáng và lăn lôn lốc trên nền nhà, bác đã về làm dâu nhà nội em lâu nên có nghe qua bà nội kể về chuyện này nên vớ ngay cái quần chộp lấy, cầm chắc trên tay soi ánh đèn vào thì thấy đó là 1 quả trứng to hơn trứng vịt mà bằng vàng. Nghe ba em kể sau đó bác C đem đi bán thì đc rất nhiều tiền. Căn nhà tạm bợ bằng vách lá không có chổ để cất nên bỏ và bao cát (bao may bằng vải j đấy màu xanh như xanh bộ đội cắt ra rửa chén sướng lắm) rồi để ngoài chuồng trâu phủ rơm lên.
Từ ngày nhặt được của “hời”, xây được ngôi nhà gạch, cứ tưởng cuộc sống sung túc, ai ngờ ông bác 4 lại càng sa đọa hơn, rượu chè, cờ bạc, gái gú làm bác C buồn phiền, tiền cũng thế vơi đi nhanh. Thêm đó, sau hôm nhặt được vàng không lâu, bác C lúc ngủ thấy trong nhà như có hằng trăm người đang lùng sục đi lại nhìn ngó 3 mẹ con bác, bác C rất sợ cả đêm ôm con cứng ngắt k dám mở mắt nhưng bác 4 thì đi mãi k đêm nào về. Đêm đó, bà nội biết vậy nên qua nhà bác ngủ, đang ngủ bà nội cũng nghe được tiếng đi lại, lục lọi rồi cả tiếng nói, rì rầm, tiếng khóc, bà nội thức dậy lên nhà trên thì thấy trên tường là loan lỗ viết dấu tay in trên tường bằng máu rất ghê rợn , bà sợ quá leo lại lên giường cùng 3 mẹ con bác C tay cầm con dao để sẵn đầu giường thức trắng đêm đó. Sáng ra, bà nội về nói chuyện này nói chuyện với ông nội em thì ông nội vô cùng lo lắng 2 ông bà định tối sẽ lên nhà ông H thông gia (ông này là thầy phù thủy, bố vợ của bác 3) để nhờ xem giúp .
Nhưng việc chẳng ai ngờ, chạng vạng chiều hôm đó, bác 4 em về, sau 1 hồi to tiếng thì bác C lao ra sân, tay cầm chai xăng đã chuẩn bị từ trước tưới khắp người dọa tự thiêu sống. Bác 4 vẫn điềm tĩnh nghĩ bác C sẽ k làm, vì người thương con như bác sẽ k bao giờ có ý định đó. Lúc bấy giờ thì nhà ông nội, Bác 2,3,4, chú 9 đều có vợ và ở cách đấy không xa (trong đất nhà nội em hết) mỗi nhà cách vài chục mét, chỉ có ba em là ở cách tầm chục km. Sau khi tưới xăng khắp người chỉ vài ba giây sau bác C châm lửa và toàn thân bốc cháy, lúc nãy giờ y như không phải chính bác làm vậy, lửa bùng cháy thì bác choàng tỉnh hét lên kêu cứu nhưng khi cả nhà nội em chạy đến nơi thì bác bỏng quá nặng, đưa đi viện cũng k qua khỏi…
Sau ngày bác chết đi, bác 4 em bỏ đi tầm vài năm rồi dẫn vợ mới về sống, 3 đứa con bác C được chú thím 9 và nhà nội em đùm bọc nuôi và từ đó có mối thù cha sâu sắc. Lại nói về bác C, sau khi chết, bác vẫn k nguôi nuối tiếc trần thế nên sau khi chôn cất xong, căn nhà bác 4 đóng kín k người ở, hằng đêm bà nội vẫn nghe tiếng bác về khóc đòi mang con theo, rồi lò bánh mì lúc trước bỏ mối cho bác đi bán thì cứ tầm 2~3h đêm lại nghe tiếng bác đập cửa bảo lấy bánh mì đi bán người ta sợ quá k dám mở cửa … Những chuyện đó qua làm tuần 49 ngày cho bác thì dần biến mất…

Chương 3: Cưới dâu – Bác 3

Bác 3 em hiện tại vẫn còn đang sống lúc trước làm nghề mộc như bác 2, cưới 1 cô vợ trong vùng là bác 3 gái của em bây giờ và sinh được 3 người con trai. Bác 3 gái này là con gái thứ 9 của 1 thầy phù thủy H có tiếng trong vùng. Tạm nói sơ qua về ông thầy phù thủy này (từ nay em sẽ gọi là ông thầy H nhé), ông này lúc em còn nhỏ hay lên nhà em trấn yểm các kiểu, ba em không ở chung đất vs nhà ông nội như các bác bởi vì các bác và bà nội em cho rằng ba em chỉ sinh được ba đứa con gái sau này k hương khói đc cho dòng họ nên k được hưởng Bởi thế, năm 18t ba em đi làm công nhân sau vì đất đai nhà ở mà ba k theo nghề thuốc của ông mà làm công nhân luôn. Cũng chính vì thế mà gặp và mới gặp và kết hôn với mẹ em, được cấp cho 1 căn nhà tập thể, sau đó thăng tiến 1 tý rồi được cấp 1 mảnh đất gần núi hơn 250m vuông để xây nhà, ở đây còn gần 1 cái nghĩa địa lớn nữa nên có vô số chuyện tởm lè nói chẳng ai tin, ba em ở cách nhà nội vài km k quá xa cũng k quá gần. Tạm nói sơ thế thôi, khi nào đến chap về nhà em em sẽ mô tả chi tiết hơn về khu này.
Ông H này là thầy phù thủy phái Nam Tông, theo nghề theo kiểu cha truyền con nối, người cao to, giờ hơn 70t vẫn cao hơn m7, khuôn mặt nghiêm nghị, lúc bấy giờ em nhìn ông này em sợ lắm nên k dám tiếp xúc, lúc ông lên trấn yểm nhà em ông còn trẻ tóc chưa bạc, hay mặc bộ vi-za-ma may kiểu tàu, đi xe đạp, giọng nói oan oan làm con nýt rất sợ. Lúc làm lễ cúng trấn yểm, ông mặc 1 áo như các đạo sĩ ngày xưa màu vàng sau lưng có thêu hình gì thì lúc đó em bé quá sợ nên k nhìn rõ và cũng k dám nhìn… Đầu đội 1 cái khăn xếp quấn có cắm 3 cây nhang cháy1 tay cầm cái chuông kêu keng keng, trên bàn lễ thì có xấp bùa vàng (kích thước 25x5cm) được vẽ bằng mực hay gì đó màu đỏ bầm. Lúc cúng và làm phép thì nói toàn tiếng miên hay tiếng gì đó nghe không hiểu. Không tự dưng mà ông này có tiếng trong vùng, Cách đây tầm 3~4 năm gì đấy, phần lớn người dân nơi ông sống đã đồng loạt chuyển giờ cúng giao thừa từ 12h đêm sang 3h sáng để tránh sao hạn của năm đó, người ta tin vì những chuyện ông làm là linh nghiệm thật nên người ta mới kính trọng và tin tưởng. Lúc trước khi làm đường giải tỏa ở khu vực Hòa Liên – Đà Nẵng có đi ngang qua 1 cái miếu nhỏ hay đình gì đó có từ rất lâu, bên miếu có 1 cây đa to, người dân vùng này thì kiêng kị k ai dám động vào, còn người thi công thì ngang nhiên vô đập miếu. Cái miếu cũ kĩ là thế nhưng khi đập vào thì tường rất rắn, khó vỡ, khi mấy ông thi công đang còn bàn tán để quyết hạ cho bằng được cái miếu thì từ trên cao tảng xi-măng của phần mái nhô ra rơi ngay vào đám công nhân làm gãy cỗ mấy ông phải đưa đi cấp cứu. Vẫn chưa tin chuyện ma quỷ, mấy ông bên thi công bảo cho máy cưa cưa cây đa trước rồi hạ cái miếu sau, 3~4 lưỡi cưa máy khi được đưa vào gần cây thì không cái nào hoạt động được mặc dù đem đi cưa thử những vật xung quanh thì vẫn bình thường. Một ông trong đám đó cầm cái rìu lại phập vào gốc đa thì lưỡi rìu bay ra khỏi cáng xén vào chân ổng, máu chảy xối xả, cái chân gần như đứt lìa, ông này lúc này mắt trợn ngược ứ ứ không ra tiếng, mọi người mang đi cấp cứu. Sau này khi tỉnh dậy ông bảo khi cầm rìu đến gốc cây lúc định đưa rìu lên thì thấy người nhẹ bẩng rồi thấy mấy cái bóng trắng xuất hiện tỳ sát vào mặt ông với cái nhìn quái dị, lúc đó ông không hề biết đau mặc dù chân dần như đứt lìa. Biết được k thể hạ cây cổ vật xưa dể dàng nên họ xuống mời ông H này lên, ông H này lên bảo chuẩn bị bát hương để “thỉnh” các vong nương nấu ở đây vào chùa, họ cũng như con người chúng ta vậy, lấy chỗ họ sống bao lâu nay để làm đường thì phải có chỗ ở mới cho họ. Ông cúng xin được chặt cây và trấn yểm, rồi tự tay chặt nhát đầu tiên, sau đó người ta đốn hạ cây và phá miếu dể dàng.
NOTE: ở đây tại sao lại là “Ông cúng xin được chặt cây và trấn yểm” ?
Như các thím biết các vong ở đây cũng như con người chúng ta, có vong hiền vong dữ, có vong xin người ta cho nhưng có vong nó nhất quyết không chịu đi, cũng như giải tỏa đền bù có nhiều người nhà nước ta phải cưỡng chế vậy. Nếu người cúng là các bà lên đồng, hoặc các thầy dùng ngãi để coi bói thì người ta chỉ “xin” được chứ không “trấn yểm” được (Em sẽ có chap nói riêng về người lên đồng coi bói). Riêng những thầy phù thủy, họ phải được học hành đàng hoàng từ các sách và 1 số cái khác (không tiện nói), họ có khả năng tạo ra 1 binh (1 binh ở đây là 1 người âm) để phục dịch họ và đương nhiên họ có cách giới hạn binh đó trong 1 khuôn khổ nào đó. Cho nên trấn yểm là cái khác giữa thầy phù thủy và các bà đồng là như thế. Mặc dù đây là nghề cha truyền con nối nhưng các con ông H này không 1 ai theo nghề, theo như ông nói chuyện với ba em thì mấy ông con ông H này rất sợ, làm nghề này có thể nhìn xuyên thế giới bên kia thấy được nó đang tồn tại song song với mình nên những người yếu bóng vía và không có tư chất bẩm sinh không thể theo nghề. Các con ông ban đầu đều theo ông trong các buổi cúng lễ, trấn yểm cho người ta, nhưng khi tận mắt thấy những điều diễn ra trong 1 buổi trấn yếm như thế nào thì tất cả đều bỏ chạy vì quá sợ…
Nói về ông H thì có lẽ nên dừng ở đây, vì ông là người không thuộc dòng họ em và cái nghề đặt biệt của ông nên em không dám nói nhiều, chỉ nói những điều cần thiết.

Quay lại vấn đề cưới dâu thì phải nói đến con dâu cả của nhà bác 3 em. Em gọi bà này là chị D, chị D này nhan sắc cũng thuộc dạng khá, nhưng trước khi lấy con bác em (gọi là anh T1) thì có thề non hẹn biển hay yêu đương gì đó với 1 người khác, 2 người này đi chơi thì anh này bị tai nạn và chết ở đèo Hải Vân, chị này thì bị thương may mắn sống sót, một thời gian sau thì quen và cưới anh T1 con bác 3 em. Đám cưới diễn ra bình thường cho đến khi 2 người về sống chung thì có chuyện lạ lùng diễn ra. Anh T1 ngủ bên vợ thì mơ thấy có 1 thanh niên đến túm áo lôi đi chửi rủa om sòm. Anh T1 này bình thường cũng hay đi đua xe vs cả đánh nhau nên thấy chuyện cũng bình thường, tiếp những đêm sau đó, anh mơ thấy thanh niên đêm trước đến kéo chị D này đi và bảo chị này là của anh ta, rồi có đêm thấy mình đứng một mình rồi xuất hiện cảnh vợ mình nằm ngủ vs thanh niên lạ mặt đó… Anh T1 này càng lúc càng hoang mang không hiểu chuyện gì. Một đêm nọ anh thc dậy nữa đêm, định xuống nhà đi wc thì thấy dưới chân giường mình 1 cái bóng trắng đứng nhìn chằm chằm, chị D vợ anh thì vẫn đang ngủ say bên cạnh, nhìn kĩ vài giây anh nhận ra đây chính là thanh niên xuất hiện trong giấc mơ của anh, hoảng quá anh vớ lấy cái đèn ngủ ném vào cái thứ quái dị đó . Tiếng động làm cho chị D này tỉnh dậy, nhưng anh yên lặng đến sáng hôm sau mới gọi ông ngoại (thầy H), ba mẹ và vợ lên để kể chuyện mình gặp trong suốt thời gian qua. Lúc này cả nhà mới được biết nguồn gốc thanh niên này thông qua lời kể của chị D. Ông H thấy cháu mình thế thì biết ngay cần làm gì, ông lo viết bùa làm lễ cúng tế cho cháu, nhưng thanh niên này k dễ dàng thương lượng đến thế, nó nhất định không chịu nhận hình nhân thay cho chị D. Ông H k còn cách nào khác là phải dùng cách trấn yểm nó.
Bởi vậy có đôi lúc ông H này hay bảo với ba em làm cái nghề thầy phù thủy này như mang trong mình họa lớn các thím ạ, lúc mình còn khỏe còn mình mẫn làm phép, làm bùa trấn yểm thì vong nó sợ mình, nhưng những vong mình đã yểm sẽ nhớ mặt mình, đến khi mình già yếu nó sẽ tìm đến vật lại để trả thù.
Tiếp đến là vợ của anh T2, vợ anh này thì bình thường nhưng con của anh này thì đặc biệt, thằng bé này tên Kh, sinh ngay ngày rằm các thím ạ, không biết các thím có thấy trùng khớp với thực tế k chứ con sinh ngày rằm thì: Con gái thì đẹp như hoa (lúc mới sinh đã thấy sắc đẹp như thiếu nữ), con trai thì thông minh và mặt có tố chất nhìn rất sáng sủa, nhưng đa số người sinh ngày rằm rất khó nuôi, bệnh thường xuyên, quấy khóc và rất yểu mệnh (chết lúc bé), nếu nuôi được thì những người này có tài trí và tố chất hơn người. Thường con sinh ngày rằm 1 là đem “bán” cho các thầy phép, cho nó đeo bùa, mặc áo hổ của các thầy để có thể tránh tà dể nuôi, 2 là đem vào chùa cho nó nhờ khí pháp của Phật mà bớt đi khí âm trong người. Thằng Kh này lúc sinh ra cho đến lúc biết nói thì cũng có phần khác so với trẻ con bình thường, mặt nó nghiêm nghị, ýt chơi vs trẻ con, ýt nói, ýt cười (nhưng k phải tự kĩ, vẫn sinh hoạt bình thường nhé các thím). Đặc biệt nó không bao giờ ăn đồ đã cúng binh và cúng hương linh (đồ cúng binh là mâm cúng ngoài sân, cúng hương linh là cúng bàn thờ), đồ mới dọn ra chưa lên hương đèn thì nó đòi ăn nằng nặc, còn cúng xong thì có ép kiểu gì cũng k ăn, chỉ ăn bánh chưng cúng ở mâm Thần…Lúc dẫn nó đi thăm chùa ở Huế, vào chùa có thờ vị vua và các quan tướng chầu (vua gì em quên cmnr), mẹ chỉ vào tượng ông quan chầu hỏi:
- Lớn lên con có học giỏi như quan này không?
- Giỏi hơn cơ ! Nó trả lời:
- Thế ông này ? - Chỉ vào ông tể tướng
- Ông này cũng giỏi thua con.
- Thế ông này? - Chỉ tay vào ông vua đang ngồi trên điện
- Không, ông này thì con k bằng…
Mọi người nghe vậy lặng lại 1 lúc, bình thường thằng nhóc này ýt nói nhưng hôm nay hỏi câu nào trả lời câu nấy mà lại rất lạ thường. Cho đến khi nhà nội em có giỗ ông nội, giỗ năm thứ 3 ạ (chuyện thằng Kh này diễn ra sau đám giỗ đầu của ông nội) lúc này họ nhà em biết được thằng P con cô 10 em biết mình có khả năng cho vong nhập xác nên sau khi cúng xong thì có cầu về để nói chuyện ạ.(sẽ có riêng vài chap chi tiết về chuyện ông bà tổ tiên họ nhà em nhập xác này, còn chap này chỉ xin nói chuyện về thằng Kh). Lúc chú 8 của em về nhập (ông chú ngủ cùng ba em trong chap 1) ông này bảo thằng Kh này đã được ông chọn để nuôi dạy, sau này nó sẽ làm “quan”, quan ở đây không hiểu là quan sau khi nó về với cõi bên kia hay sau khi nó lớn nữa, nên mọi hành động kì dị của nó đều không đáng lo, còn vì sao ông chú 8 này có khả năng chọn người để cho dạy làm quan thì chi tiết sẽ được kể trong chương “Ông Trạng họ Nguyễn” được post sau này nhé !
À, còn chuyện này nữa, cách đây k lâu trong đám tang của bà nội em, đến giờ thành phục, thằng Kh này nhất định k chịu đội tang bà cố lên đầu, nó hét lên ”con k đội, con k cần” nhìn rất hung dữ… vợ chồng anh T2 biết được sự “không bình thường” của nó nên cũng k ép và ngay cả thằng con cô 10 em, thằng P (thằng này cũng k ăn đồ cúng binh) cũng chỉ mặc áo tang mà không đội khăn trắng, khăn tang của nó được đặt trên bàn thờ bà nội em.
Chương 4:
Theo chồng về nơi đất hoang – Cô 6
Chuyện này xảy ra vào năm 1999, cô 6 em lấy chồng và theo ông này lên vùng núi hoang sơ sinh sống, bây giờ là khu vực suối Hoa (Hòa Vang – ĐN), nhà có 1 anh con trai (gọi là Ph nhé) và 4 cô con gái. Có cô con gái đầu lấy chồng và anh này ở rể tại nhà cô 6 luôn. Vào thời gian ấy vùng nào chưa có du lịch hay người ở gì đâu ạ, hoang sơ và lạnh lẽo vô cùng. Nhà cô em lại sát chân núi, từ dưới này lên nhà cô phải đi qua 1 con đập nước nước chảy xiết và nguy hiểm vô cùng.
Nhà cô em là ngôi nhà gạch nhỏ, trước có khoảng sân láng xi-măng khá rộng, em có được lên đây chơi 1 lần. Bên góc vườn là cái giếng, sau nhà là vườn trồng cây lấy gỗ cây bạc hà hay keo lá tràm thì em quên rồi chỉ nhớ lên đó chơi đi vào vườn rộng cực, cây lá chằng chịt, chạy xa xém phát lạc luôn nên khóc um lên rồi ba em đi kiếm, nghĩ lại giờ mới thấy sợ, hồi đó ma nó dắt đi thì k biết giờ còn ngồi kể chuyện cho các thím nghe được k.
Ở đây hoang sơ vậy nên cảnh vật ban đêm theo lời cô em kể là tối tầm 7h thì đóng cửa vào hết trong nhà, hạn chế ra ngoài vì rừng núi mà không ma thì cũng quỷ luôn rình rập làm những chuyện quái dị. Chị con cô 6 này lấy chồng về sống đấy chưa được nữa năm thì có chuyện xảy ra. Anh này thường xuyên nghe ai đó gọi tên mình vào ban đêm, đi qua chỗ đập nước để về nhà thì hay bị ngã rất vô cớ, lần nào cũng bầm dập nhưng may mắn k chết. Rồi đến 1 chiều chạng vạng nọ, trên đường đi làm về, đi qua cái đập nước đó tự nhiên thấy xe nặng ỳ như có ai níu lại hay chở 1 vật gì đó rất nặng rồi tắt hẵn máy luôn (em nhớ k nhầm thì ba em nói là đi súp-pơ-cúp), anh dừng xe lại đạp cho nó vài phát rồi nhảy lên đạp cho nó nổ rồi phóng về nhà. Về đến nhà là tầm 6h tối, do sáng ngày phải đi làm sớm nên anh Ph bảo rọi đèn pin vào anh Ph xem hỏng thế nào rồi sửa cho mai còn đi làm, anh con rể này lúc đầu cũng bình thường cầm đèn soi, lát sau tự nhiên cứ lấy đèn pin rọi lên mái nhà rồi rọi ra vườn ra 1 cách vô thức, anh Ph thấy thế quát lên: “Ê thằng nớ, soi đàng hoàng tao sửa coi, mày soi cái chi trên mái nhà mà soi khan rứa?” Nghe thấy thế anh này giật mình soi lại vào xe, được 1 lúc rồi lại tiếp tục soi đèn ra chổ khác 1 cách vô thức. Lúc này quá bực mình rồi anh Ph bảo 1 chị khác trong nhà ra cầm đèn soi còn sai anh này đi mua cái gì đó về thay cho xe, anh này cứ thế cắm đầu ra cổng đi mất hút. Anh đi mãi rất lâu không thấy về, đến 8h tối mọi người bắt đầu thấy hoang mang, đổ ra đi tìm nhưng tìm mãi không thấy, mọi người xung quanh cũng đi tìm hộ nhưng tất cả vẫn không thấy đâu. Biết có chuyện chẳng lành nhưng đêm hôm thế này không thể liên lạc về cho ông nội em được nên đành chờ đến trời sáng (thời đó không có điện thoại phổ biến như bây giờ ạ).
Trời sáng, 2 vợ chồng cô 6 tức tốc chạy về nhà nội để sang gặp ông H nhờ xem giúp sự tình, ông nội em và 2 vc cô 6 qua đến thì lúc này tầm 7h30 sáng lúc này ba em đã được nhà nội báo tin. Ông H lật sổ rồi bấm tay lẩm nhẩm(hay còn gọi bấm độn gì đấy) 1 hồi rồi quay sang nói : “Muộn rồi anh ạ, bây giờ 2 cháu về đi, trên đường chưa về đến nơi là ở nhà đã tìm ra xác rồi đấy”. Nghe đến đấy ai cũng hiểu là có chuyện gì. Vc cô 6 tức tốc lên đường về, theo sau là ba mẹ em và các chú thím, các bác…
Về phần ở nhà, mọi người hóng tin của vc cô 6 mà k đi tìm nữa, đúng 8h 1 chị con gái của cô ra ngoài giếng múc nước lên để dùng, khi mở nắp giếng ra thì thấy có cái gì đó nổi nổi như rong rêu nhìn không rõ, chị này thả cái gàu nước xuống đụng phải cái gì thì các thím biết là cái gì rồi, chị ta hốt hoảng hét lên vứt cả gàu chạy vào nhà la toáng lên , mọi người thấy thế đổ ra xem và vớt được xác anh này. Điều kì lạ là nếu bị vấp té thì cái chân phải nổi lên trên còn đằng này là cái đầu y như tự nhảy vậy các thím ạ, với cả cái giếng nhà cô 6, có nắp đậy đàng hoàng, lúc cần mở nắp thì chỉ mở được ½ miệng giếng, một người thanh niên không thể chui lọt được trừ khi bên trên có người cố nhét xuống, và khi chị này ra múc nước, nắp giếng vẫn đóng kĩ càng. Anh Ph bảo lúc anh này đi anh Ph thấy anh này đi ra cổng đàng hoàng, ngồi đợi mãi k thấy vào lại, trong khi chỉ có 1 đường duy nhất để vào cái giếng là ngang qua sân nhà nơi anh Ph đang sửa xe… Sau ngày đó, cô 6 em nói thỉnh thoảng tối đến cứ hay thấy có người đứng ngay chỗ cái giếng ấy nên quyết định đúc luôn 1 miếng bê tông lớn đậy miệng giếng và rào cái giếng đó ra khỏi ranh giới của ngôi nhà, từ đó góc vườn bị bỏ hoang, k ai bén mảng đến, bây giờ thì hình như lấp lại rồi bán đất đó cho người khác luôn rồi…
Lượt xem:  lần

Từ khóa

- Đào Thị Thanh Tuyền - - Giáng Tiên - - Nguyễn Văn Sâm - - Phạm Thị Hoài - - Thái Phương - - Trần Quang Nghiệp - - unknow - (VB) 5 Agatha Ái Khanh Amanda Chong Wei - Zhen Anonymous Anton P. Arthur Conan Ấu Tím Bảo Ninh Bảo Toàn Bassett Bích Hà Bích Xuân Biển Chết Biển Xanh Bình Huyên Bình Nguyên Lộc Bùi Chí Vinh Bùi Hải Lý Bùi Hiển Bùi Hoằng Vị Bùi Thúy Hà Buzzati C. Cao Hành Kiện Cao Huy Thuần Cấn Vân Khánh Chiêu Hoàng Christie Chu Thị Thơm Chu Thu Hằng Cuny CV Diễm Trinh Diễm Tuyết Ðinh Lê Vũ Dino Doreen Clark Doyle Dương Bình Nguyên Dương Đình Hùng Dương Nữ Khánh Thương Dương Thụy Đào Lâm Đào Quang Vinh Đặng Anh Đào Đặng Huyền Đặng Thị Thanh Hương Đậu Hải Nam Định Hải Đinh Lê Vũ Đinh Linh Đoàn Phương Huyền Đoàn Thạch Biền Đỗ Đức Thu Đỗ Quỳnh Dao Đỗ Thành Đỗ Tiến Bình Minh Đỗ Tiến Thụy Đỗ văn Thục Đức Trí Quế Anh Fazil Fougère Gene giamagan Giáng Mi Gilbert Wright Guy de Maupassant Hà Kỳ Lam Hà Vân Hải Ninh Hajin Heinrich Boll Henry Hermann Hermann Hesse Hesse Hiền Anh Hoạ Mi Hoa Ngõ Hạnh Hoài Hương Hoài Yên Hoàng Chính Hoang Ðường Hoàng Đạo Hoàng Lan Chi Hoàng Nga Hoàng Ngọc Lễ Hoàng Ngọc Tuấn Hoàng Nhuận Cầm Hoàng Thu Diệp Hoang Vu Hồ Dzếnh Hồ Đình Nghiêm Hồ Hữu Tường Hồ Thi Ca Hồ Tĩnh Tâm Hồ Trường An Hồng Khắc Kim Mai Huỳnh Đặng Huỳnh Hữu Võ Huỳnh Trung Chánh Huỳnh Vân Tiên Hương Kiều Loan Hương Ngọc Hữu Phương Iskander J. Leibe Jacky Huy Jean Jennifer Kesten Khái Hưng Khiết Nghi Khôi Vũ Không Biết Khuê Việt Trường Khuyết Danh Kim Tuấn KinhSach_PhapAm KT La Lan Lagerkvist Lắp Ghép Hạnh Phúc Lâm Ngữ Đường Leo Lê Công Sơn Lê Du Miên Lê Hoài Lương Lê Minh Hà Lê Minh Nhựt Lê Minh Quốc Lê Mỹ Ý Lê Thị Nhị Lê Thị Thu Thủy Lê Thiếu Nhơn Lê Thu Thủy Lê Văn Thảo Lê Văn Thiện Lê Việt Điểu Liễu Hạ Thị Linh Bảo Linh Vang Lisa Cannos LuuLy Lý Thanh Thảo Ma Văn Kháng Mạc Can Mạc Ngôn Mai Hạnh dịch Mai Ninh Mai Thiên Mai Van Thai ( Tuyen Quang ) Manuel Rivas Margo Molthan Mari Mateescu Matsu Hideji Mi Guo-xian Miêng Minh Anh Môi Tím Mrozek Mường Mán Mỹ Dung Naipaul Nam Huỳnh Ng. Ph. Vĩnh Quyền ngọc phúc Ngọc Thùy Khanh Ngô Thị Bích Hiền Ngô Tự Lập Nguyen Nguyen Ngoc Hanh Nguyenthitehat Nguyễn An Hạ Nguyễn Anh Thư Nguyễn Bản Nguyễn Chí Thiện Nguyễn Công Hoan Nguyễn Duy Nguyễn Duy Cần Nguyên Đỗ Nguyễn Đức Hạ Huy Nguyễn Huy Thiệp Nguyên Hương Nguyễn Khải Nguyễn Khoa Điềm Nguyễn Kim Nguyên Nguyễn Lê Hồng Hưng Nguyễn Mạnh An Dân Nguyễn Ngọc Nguyễn Ngọc Minh Nguyễn Ngọc Tư Nguyễn Ngô Thùy Phi Nguyễn Nhật Ánh Nguyễn Phan Hách Nguyễn Phục Hưng & Hiền Vy Nguyễn Phúc Vĩnh Tung Nguyễn Phương Nguyễn Quang Sáng Nguyễn Quang Thiều Nguyễn Quốc Văn Nguyễn Thanh Hà (K.18 - ĐH Luật) Nguyễn Thanh Vũ Nguyễn Thị Anh Thư Nguyễn Thị Châu Giang Nguyễn Thị Long Nguyễn Thị Long An Nguyễn Thị Minh Ngọc Nguyễn Thị Mỹ Liên Nguyễn Thị Ngọc Nhung Nguyễn Thị Tê Hát Nguyễn Thị Thanh Bình Nguyễn Thị Thu Huệ Nguyễn Thị Vân Anh Nguyễn Thiên Ngân Nguyễn Thu Phương Nguyễn văn Đệ Nguyễn Văn Trang Nguyễn Việt Hà Nguyễn Xuân Hoàng Nguyên Xưa Nguyễn Ý Thuần Nhất Linh Nhất Linh và Khái Hưng Nhật Tiến Nhỏ Loan Nhỏ Mây Nhuận Pháp Như Bình Như Phong Như Thủy Nyy O. Henry O' Henry Olga Tokarczuk Par Perret Peter Cheyney Peytchev Phạm Hải Anh Phạm Phong Dinh Phạm Phương Nhung Phạm Sông Hồng Phạm Thái Lê Phạm Thị Hoài Phạm Thị Ngọc Liên Phạm Thị Thanh Mai Phạm Thùy Chi Phạm Trung Khâu Phan Cao Toại Phan Đình Minh Phan Hoàng Phan Hồn Nhiên Phan Thái Yên Phan Thị Thanh Tâm Phan Thị Vàng Anh Phan Thúy Hà Phan Tiểu Vân PHAN XUÂN SINH Phiva Phù Du Phùng Cao Bảng Phùng Thành Chủng Phuongtastic Pierre Bellemare Powl Quan Dương Quảng Diệu Trần Bảo Toàn Quân Thiên Kim Quế Hương Quỳnh Dao Raymond Carver Robert Zacks SachHocLamNguoi Satir Sầu Đông Slawomir Sông Biếc Sở Mộng Stendhal Svetoslav Tạ Mỹ Dương Tăng Văn Chung Tâm sự Tchekhov Tế Hanh Thạch Lam Thái Hoàng Thái Thị Tú Trang Thai Yen Thanh Nhàn TheMouse Theo KTNN Theo PNCN Thế Lữ thi cầm Thích Nhất Hạnh Thiên Vỹ Thiếu Hoa Thôi Hữu Tiến Đạt TinhYeu_HonNhan Tolstoy Tommy Tô Hoài Tôn Nữ Thu Thủy tôn thất phú sĩ Tôn Thất Phú Sĩ Tram Foodcourt Tran Thu TrangTho Trần Đăng Khoa Trần Hữu Hoàng Trần Minh Thuận Trần Mộng Tú Trần Quang Nghiệp Trần Quốc Cường Trần Thanh Hà Trần Thị Diệu Tâm Trần Thị Hạ Anh Trần Thị Huyền Trang Trần Thu Hà Trần Thuỳ Mai Trần Thùy Mai Trần Tiêu Triệu Bôn Triệu Huấn Trịnh Bửu Hoài Trịnh Công Sơn Trịnh Lan Thương Trung Trung Đỉnh TruyenCuoi TruyenMa TruyenNgan truyện ma truyện ma voz truyện ngắn truyện voz Trương Bằng Trương Nam Hương Tuệ Hả Từ Nguyên Tĩnh Tương Giang Typed by DUY LE unkno. unknown unkown Ưu Du V.S. Vành Khuyên Việt Dương Nhân Việt Đông Vĩnh Hảo Vinh Hùynh Vĩnh Quyền Virginia Võ Đình Võ Hoàng Võ Hồng Võ Phi Hùng Võ Phiến Võ Phú Võ Thị Hảo Võ Thị Xuân Hà voz Vũ Đình Giang Vũ Hoàng Chương Vũ Hồng Vũ Khỉ Vũ Ngọc Đỉnh Vũ Thị Thiên Thư Vũ Trọng Phụng Vương Hữu Lộc William Shakespeare Xuân Đình Y Ban Zhou-Hua

Đăng ký theo dõi qua Email

Đăng ký bằng email của bạn để nhận được tin mới nhất từ chúng tôi.

Liên hệ với chúng tôi

Voz is Beta Ver 1.0 | Copyright 2016 - 2017 | Super Code by Voz teams | Trở về đầu trang